Mùa về ngang phố
Có những ngày nỗi buồn cứ quẩn quanh
Mùa quá mong manh, đi ngang nhà là gió
Nắng phía bên anh cuối trời chiều vẫn đỏ
Nào biết em giờ lặng lẽ vào đêm.
Hình như ai giấu mùa, giấu những chuyện nhớ- quên
Ở nơi anh chắc Hạ về nắng lắm
Sao biết đây em trốn Đông khó nhọc
Trốn lạnh đầu mùa,
trốn những buổi chiều thương.
Mùa mang đi gì? Có bỏ lại vấn vương?
Hạ gửi cho anh Phượng buồn in màu mắt
Cánh cải vàng héo úa bàn tay em góp nhặt
Se sắt em nhớ mùa, quay quắt lại nhớ anh.
Em hát gì, một khúc cho ngày xanh
Bản nhạc gọi tên anh khi mùa về ngang phố
Dấu lặng tuôn theo vỡ vào đêm loang lổ
Phố chắc cũng buồn, phố thiếu một bàn tay.
Giọt nào đang rơi, giọt đắng giọt cay
No comments:
Post a Comment