Thủ thỉ


Mẹ ơi con muốn về với mẹ
Ở chốn này con mệt mỏi lắm rồi
Con về nhé ké chén cơm vét nồi
Bát canh chua lêu thêu toàn là nước 

Mẹ ôm con rồi xoa đầu như trước 
Mắng đôi lời bởi ương bướng không ngoan
Đứng trước gió cao đang thổi ngược làn
Sao lòng con thấy buồn thôi mẹ ạ ....!

Cho con về hương cánh đồng rơm rạ 
Nơi bạt ngàn mùa Hạ cánh cò bay ...
Kéo con ra khỏi suy nghĩ nơi này
Chốn đất khách bon chen đầy toan tính

Dẫu biết rằng đôi khi phải nhẫn nhịn 
Nhưng lòng người giới hạn phải vậy không ? 
Con chỉ buồn thôi thêm một chút nhói lòng
Nhưng sẽ qua nhanh ngay thôi mẹ nhỉ ...

Đôi khi áp lực nên con hay thủ thỉ 
Tự bảo mình nhất định phải cố lên
Lúc thế này muốn có mẹ ở bên
Nũng nịu rằng con vẫn còn nhỏ bé 
Để lấy cớ trái tim còn non trẻ
Không suy nghĩ - chẳng buồn chuyện cuộc đời 
Giờ muốn lắm nhưng không thể mẹ ơi 
Con vẫn tự an ủi mình như thế

Con hát lên ca dao mẹ thường kể 
Rồi tự cười - rồi tự nước mắt rơi 
giữa biển người con thấy mình chơi vơi 
Con sóng nào cũng vập vồ hung dữ

Chút dại khờ ố hoen đôi dòng chữ
Đắng nghẹn lòng vẫn tự để đứng lên ...
Mẹ ơi con muốn về để được mẹ gọi khác cái tên 
" Pé con " ngày xưa dể thương hơn mẹ nhỉ
Nhưng giờ này không đâu là hoàn mĩ
Cuộc sống mà .... chỉ là ...con muốn thôi .. !

Con không thể trút sầu mình vào mắt mẹ lệ trôi
Chuyện thế gian con không chồng thêm nữa 
Nhiều chuyện gia đình mẹ là nơi điểm tựa
Vất vả đủ rồi .. chẳng muốn mẹ khổ đâu ... !

Những lúc thế này con thủ thỉ mấy câu
Chút nữa thôi rồi sẽ không buồn nữa 
Nhoẻn miệng cười dấu lòng tRong cánh cửa 
Nhắc nhở rằng : Tất cả sẽ qua thôi ~ !

Tags :

No comments:

Post a Comment