Khóc
Khóc nốt lần này nữa thôi em nhé
Nước mắt đâu dành cho những thứ viễn vông
Nhân gian này luôn thay dạ đổi lòng
Thì cớ gì - Khóc cho mớ bòng bong mong manh -dễ vỡ
Khóc nốt lần này để cho tim kẽ thở
Môi hững hờ sướt mướt đẫm cánh tay
gió cũng lùa trêu đùa khóe hoen cay...
Đứng lên nào - quệt nước mắt cho bay đi vực sóng
Đời này còn nhiều niềm tin và hi vọng
Sao phải buồn cho héo dạ xanh xao
Thuyền trên biển dập dềnh những chênh chao
Có như thế biết cách mà đứng vững .
Thôi chớ buồn - ánh mắt đừng hờ hững
Mái tóc chờ - cầm lược chải lại đi
Chải chút hương cho rực nắng xuân thì
Cho vì sao cũng phải hờn phải dỗi .
Khóc nốt lần này nữa thôi em hỡi
Rồi đón chào những thứ ở tương lai
Biết hằng đêm là những tiếng thở dài
Với những bài ca nghe hoài chẳng chán
Đời là con cờ cho ta thua vài ván
Đừng mộng mị kẻo lại trắng bàn tay
Sống ở đời đừng vịnh vào rủi may
Ta thật lòng thì sợ gì cay đắng ...
Nếu muốn thì hãy khóc -nhưng xin đừng yên lặng
Đừng để buồn dai dẵng chẳng muốn buông
Đừng để lòng trong tơ rối quay cuồng
Cũng đừng sầu cho vương dòng lệ muộn .
Hãy vững tin cho đêm gào sóng cuộn
Cho lòng này đơn độc đón Bình minh
Cho xua tan âm ỉ ở quanh mình
Và ....
khóc nốt lần này thôi em nhé ~!
No comments:
Post a Comment